Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

ĐƯỜNG VỀ...QUÊ

 BAO NĂM THÁNG RỒI, NAY MỚI VỀ QUÃNG NGÃI. KỶ NIỆM ÊM ĐỀM CỨ THEO TÔI MÃI TRÊN TỪNG VÒNG BÁNH XE LĂN.

QUỐC VIỆT - CHÁU TRAI NĂM NAY ĐÃ 4 TUỔI


HÀO BÁM ĐẦY MỘT KHÚC GỖ TRE



Xuống xe ở quán bà bà, theo con đường phủ đầy rơm rạ của vụ hè thu tôi rảo bước nhanh về với Quảng Ngãi quê mẹ. Mùi bùn, mùi gốc rạ, lúa chín, tiếng máy gặt, khói đốt đồng, … tất cả tạo nên một khung cảnh làng quê êm đềm mà tôi có thể cảm nhận bằng cả ngũ quan của mình.

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

THÓI QUEN ... CÓC

đỨC mINH

Cà phê cóc như một thói quen của người bình dân Việt. Tôi cũng vậy nên suy ra tôi cũng bình dân.
Thích ngồi quán cóc có lẽ là thói quen từ khi còn là sinh viên, học hành trong thành phố lớn đâm ra bây giờ dù ở đâu tôi cũng tìm quán cóc để nhâm nhi cà phê, cà .. pháo. Nói vậy cho vui chứ bạn bè mình cũng ngồi ở đó, không lẽ riêng mình đi chỗ khác. Thế là thành… “bản năng”. Tha hồ nói lớn, tha hồ cười. hề hề!
(Hai thằng cậu ông trời ở biển Cà Ná một tháng mùa mưa)
(Kỷ niệm Hội thảo báo Đảng ở Phan Thiết năm 2010)