Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

THEO TỪNG NGÀY KHÔN LỚN

Tính đưa bài "RỘNG VÀ DÀI LÀ CÁNH VÕNG TRƯỜNG SƠN" nhưng lại thích bài này hơn. hihi! Vì nó làm cảm xúc thật! rất thật!


THEO TỪNG NGÀY KHÔN LỚN
Đức Minh

Con sinh ra
Tiếng đạn bom đã dứt nổ
Ngọn đồi trọc len lỏi những mầm xanh
Vết đen bên suối cũng rửa sạch bằng nước mắt
Hố bom được lấp
San đường hoặc thành ao

Con lớn lên
Trong lời ru thưở nào
Mặn mòi giọt mồ hôi đồng ruộng
thẳng cánh cò bay,
xa tít chân trời
Buổi sáng mờ tỏ
Cha vác cày đi sớm
Bát muối dưa bên mái tranh nghèo
Tím từng chiều tan vào miền kí ức