Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

NỬA ĐÊM GẶP CHỊ ĐIÊN


NỬA ĐÊM GẶP CHỊ ĐIÊN
Đức Minh
Lạc về đâu những chiều trên đường xa
Chị chới với đôi tay gầy bé nhỏ
Chân không dép và điệu cười tóc rối
Những buồn đau hằn trên trán vô bờ

Cơm là cát, là chút bánh mì dở
Gối lên lề đường, giấc ngủ chị yên
Bao miền nhớ trôi về trong giấc mộng
Gọi tên ai? Đêm đã hóa mưa buồn

Tôi không đến, không làm chị tỉnh giấc
Kiếp hiện sinh không nhỏ bé, vô thường
Chiếc chăn nhỏ không quàng đêm giá rét
Phố núi buồn như cuộc đời. Chị đi!
14/1/2013
Khuyến mãi tấm ảnh gốm ở làng Bầu Trúc - Ninh Thuận!

4 nhận xét:

  1. Lâu quá mới thấy chú lên bài. Gặp ngay chị điên. Tâm hồn đa cảm, gặp cảnh đời này bật ra thơ là phải. Bài thơ ba khổ nhưng cũng được đấy. Chúc mừng nha. À, lâu nay tình hình thế nào, vẫn bình yên và tiến tới chứ? Tình yêu, tình báo ra răng?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. dạ! em ham việc quá nên cũng bỏ nhiều thứ bác ạ!
      Cảm ơn bác vẫn ghé thăm em! cuộc sống cứ phải tiến tới bác ạ! tình yêu vẫn bình thường tiến triển. hyhy

      Xóa
  2. Chúc mừng chú có bài thơ hay nhé! Ám ảnh thật đấy!
    "Chiếc chăn nhỏ không quàng đêm giá rét
    Phố núi buồn như cuộc đời. Chị đi!"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. dạ! Cảm ơn chị ghé chơi!
      Ám ảnh thật chị ạ! em mún òa luôn khi viết những dòng thơ cuối!

      Xóa